Có những bông hoa
Nở bên vệ đường
Đã bị lãng quyên
Nhưng chúng vẫn hướng về mặt trời
Để học hạnh phúc và yêu thương
Cùng âm thầm tiến bước trong cuộc đời.

Những bông hoa đó
Vẫn nở rạng ngời
Cho dù bánh xe
Vẫn trục lên trên thân xác chúng
Dù cuộc đời vẫn xỉ vả, khinh bỉ
Chúng vẫn yêu thương, trong sình bùn.

Rồi mùa Đông đến
Cơn gió lạnh lùng
Làm rơi hạt giống
Tuyết đến ủ lên những giấc mơ
Cho suốt một mùa hy vọng
Mùa Xuân lại đến bên vệ đường tạm bợ.

Có những mầm hoa mới,
được yêu thương.