Nền Văn Minh (Civilization)
Chuyện ngày xửa ngày xưa
Mọi người còn bình đẳng
Cùng chia nước sông ngòi
Sống cuộc đời ngay thẳng
Mặt trời nối mặt trăng
Sinh sôi nhiều bộ lạc
Ra đi khắp mọi nơi
Đến trong rừng trên thác
Lúc đầu còn thưa thác
Dần dà xích gần nhau
Rồi sinh ra mâu thuẩn
Không nể đến trầu cau
Phải nghĩ cách dài lâu
Bèn bầu lên tộc trưởng
Trao đổi và bán buôn
Để mọi người cùng hưởng
Rồi bắt đầu từ đó
Đã có dưới và trên
Phân chia thành giai cấp
Làm ra và ăn nên
Có nhà giàu có thêm
Nhưng vẫn còn người đói
Khoảng cách giữa con người
Càng xa nhau thành thói
Qua bao mùa mệt mỏi
Người đói thành lầm than
Rồi sinh ra thù hận
Nạn cướp bóc tràn lan
Có một người trên ngàn
Sinh ra vốn giản dị
Thương người đời gian truân
Dù rằng mình yên vị
Thế là bỏ nhà đi
Hết đồng bằng, thượng hải
Học thêm nhiều điều mới
Có đúng và có sai
Sau bao ngày miệt mài
Hiểu biết thêm cuộc sống
Giúp nhiều người nhiều họ
Chăn nuôi và canh nông
Cây khô biết vun trồng
Sẽ sinh ra hoa quả
Người thường biết siêng năng
Sẽ thành công khôn tả
Khắp mọi đường mọi ngã
Ai ai cũng biết tên
Nể nang lời khuyên giải
Buông hết dần giáo, khiên
Rồi thành người đại diện
Cho vài tộc gần nhau
Yên cư và lập nghiệp
Chăm sóc đất mỡ màu
Tin lành đồn rất mau
Theo dòng nước dần dần
Nhiều người cùng kéo đến
Xin sát nhập làm thân
Và lại bao nhiêu lần
Tổ chức và phòng bị
Đánh đuổi bè trộm cướp
Yên lòng già, ấu nhi
Thời gian ngựa, tên phi
Từ một vài nhà ngang
Văn minh thành, thị, phố
Đã trở nên vạn làng
Đặt tên là Văn Lang
Oai hùng trong một cõi
Người đời tôn làm vua
Hùng Vương đó gương soi
Rồi cưới hỏi sinh sôi
Truyền nối mười tám đời
Hồng Bàng và Xích Quỷ
Thuận hoà chung đất trời.