Lươn
— from “Giấy Nháp” —
Dấu mình trong dòng sông
Chờ phong vân tàn cuộc
Thuốc súng còn lưu ly
Bên kia đồi thân thuộc
Mang trong tim ngọn đuốc
Âm ỉ suốt mùa Đông
Bao giờ ta bùng cháy
Như Phượng Hoàng hồi tông
Long đàm đã bỏ không
Từ ngàn thu cổ tích
Chỉ còn dấu chân rêu
Ôm thân tròn bóc lịch
Chen nhau nằm chật ních
Ngẩng mặt ước giang san
Thả hồn bay thỏa chí
Trên cuộc sống mê man
Chuyện xưa dấu trên ngàn
Mong dân ta đào bới
Để xong kiếp Lươn ta
Hóa thân thành Rồng mới.
← Back to “Giấy Nháp”